aA

Giải trí 09:32, 12/04/2024 GMT+7

CHÀO NHÉ YÊU THƯƠNG!

Những lời hứa còn xanh

Thu Phương
Thứ 6, 12/04/2024 | 09:32:46 2,735 lượt xem
BPO - Lời hứa hẹn tuổi học trò tưởng đã bị vùi lấp bởi thời gian và những lo toan cuộc sống thường nhật. Nhưng không, lời hứa của năm 18 tuổi vẫn vẹn nguyên trong trái tim những người bạn.

Góc quán quen thuộc thời học sinh gần trường, cả lớp có mặt gần như đông đủ. Có bạn vừa xuống xe khách, dù cười tươi nhưng gương mặt không giấu nổi sự mệt mỏi vì quãng đường xa. Có bạn vừa tan ca, vẫn đang mặc bộ đồ công nhân đầy bụi. Có bạn vừa tranh thủ tạt qua chợ, với bọc thực phẩm đủ thịt, cá, rau củ treo lủng lẳng trên xe… Lần đầu tiên sau 15 năm ra trường, chúng tôi tụ họp đông đủ như vậy. Những lần họp lớp trước, chẳng được mấy bạn tham gia vì ai cũng mải miết với cuộc mưu sinh đầy khắc nghiệt. Nhưng lần này thì khác, mọi bận bịu đều được gác lại, chúng tôi gặp nhau chẳng phải để ôn lại kỷ niệm cũ mà là để cùng thực hiện lời hứa từ thuở học sinh: “Dù sau này mỗi đứa một phương, chúng ta vẫn sẽ ở bên nhau những lúc khó khăn”.

Chiểu bị suy thận, hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, con còn nhỏ. Phát hiện bệnh, nghĩ đến chuỗi ngày dài chạy thận, lọc máu rồi thay thận vừa tốn thời gian, tiền bạc, sức khỏe lại giảm sút chẳng thể đi làm được, bạn gần như tuyệt vọng. Vừa hay tin, lớp chúng tôi vội tập hợp nhau lại để tìm cách giúp bạn vượt qua giai đoạn này. Việc đầu tiên là giúp bạn về mặt tài chính. Mỗi người một ít, tùy khả năng. Biết rằng tất cả đều đã đi làm nhưng cuộc sống nhiều bạn cũng còn vất vả. Để chung tay giúp Chiểu, có bạn sẵn lòng lấy số tiền tăng ca của tháng định mua tặng con gái chiếc xe đạp nhân dịp sinh nhật; cũng có bạn đang định mua chiếc bếp ga mới thay cho chiếc bếp đã cũ mèm đành để tháng sau… Nhưng ai nấy đều vui vì mình có thể góp sức “dìu” bạn qua đoạn đường gập ghềnh này. Còn những bạn ở thành phố, nơi Chiểu điều trị bệnh sẽ qua lại lo cơm nước, sinh hoạt phụ giúp vợ Chiểu. Bàn đến đây, mấy bạn nữ nước mắt rưng rưng. Chẳng ai có thể ngờ người bạn năm nào cao lớn, khỏe mạnh và lạc quan lại mắc căn bệnh hiểm nghèo như vậy.

Gặp Chiểu, nhìn bạn tiều tụy thấy rõ. Nén những lo âu vào trong, chúng tôi dành cho bạn những cái ôm thật chặt, những lời động viên ấm áp. Sau 15 năm ra trường, chúng tôi lại ôm nhau khóc như ngày nào. Đường đời khó đi và nhiều ngã rẽ quá, bước hụt, vấp ngã nhiều khi mệt nhoài chỉ muốn quay về với lũ bạn vô tư ngày cắp sách tới trường. Những lần gặp nhau đâu chỉ có niềm vui mà nhiều khi còn phải đối diện với hiện thực nghiệt ngã. Nhưng không sao, vì ít nhất trong những lúc yếu đuối, khó khăn chúng tôi vẫn bên nhau, đó mới thực sự là tình bạn.

Nhìn tay Chiểu run run cầm số tiền bạn bè giúp, tôi hiểu rằng cái bạn nhận được đâu chỉ là vật chất mà còn là tình cảm, nghị lực, niềm tin bạn bè trao gửi. Đoạn đường phía trước vượt qua như thế nào vẫn là ở Chiểu, nhưng chắc chắn những người bạn năm cũ luôn dõi theo, nắm thật chặt tay khi bạn yếu đuối.

Thời gian cứ mải miết trôi nhưng lời hứa năm cũ vẫn tươi xanh trong trái tim những người bạn!.

  • Từ khóa
194049

Ý kiến ()

0 / 500 ký tự
Đang tải dữ liệu